Đình làng Giang Cao trước kia gọi là Đông Sáng, thuộc quận Gia Lâm, sau đổi thành Đống Cao, đến trước niên hiệu Đồng Khánh (1886-1888) đổi gọi là Giang Cao.
Đình làng Giang Cao, một tuyển tập kiến trúc đặc sắc mà tôi xin được phổ biến thêm kiến thức với quý vị hôm nay, là một công trình được xây dựng vào giai đoạn cuối của triều đại nhà Lý (1010-1225).
Tọa lạc tại thôn Giang Cao, xã Bát Tràng, huyện Gia Lâm, thành phố Hà Nội, đình trước đây mang tên gọi Đình Đống Cao. Đây là nơi thờ phụng bốn vị thần vô cùng quan trọng, bao gồm Phùng Sơn Đại Vương, Phùng Di Đại Vương, Hải Nương công chúa và Tỷ Nương công chúa.
Một sự kiện lịch sử đáng chú ý xảy ra vào thời kỳ vua Tự Đức lên ngôi năm 1847, khi đê Văn Giang bị vỡ. Đình Giang Cao kia, với cấu trúc chủ yếu là khung cột gỗ và lợp lá gồi, đã bị cuốn trôi theo dòng nước lũ, dừng lại tại làng Cửu Cao, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên. Không lâu sau, cư dân tại làng đã đồng lòng xây dựng lại đình, sử dụng gạch xây quanh để làm cho công trình trở nên kiên cố hơn.
Năm 1850, vua Tự Đức tiếp tục trọng phong cho các vị đương cảnh Thành hoàng thờ tại Đình, theo như tôi tìm hiểu được từ tài liệu chép lại từ chữ Hán sang chữ quốc ngữ. Tổng cộng, các vị Đương cảnh Thành hoàng đã được sắc phong 9 lần từ các triều đại vua trước đó.
Này thì hôm nay, Đình Giang Cao vẫn tỏ ra uy nghiêm và lưu giữ được 1 long đình cùng với một bộ bát bửu cổ, niên đại của chúng đã vượt qua 100 năm. Năm 2002, đình được UBND thành phố Hà Nội công nhận là di tích lịch sử kiến trúc cấp thành phố, thể hiện sự quan trọng của nó trong bức tranh văn hóa lịch sử của địa phương.
Hằng năm, vào ngày 15 tháng 2 âm lịch, cư dân của làng mở hội tưởng nhớ công ơn của bốn vị thần tại Đình Giang Cao. Điều này không chỉ là một dịp để tôn vinh lịch sử và truyền thống, mà còn là cơ hội để cộng đồng hiện đại kết nối với di sản văn hóa quý báu của mình.
Hãy cùng nhau trân trọng giữ gìn và tôn vinh những giá trị lịch sử qua những công trình văn hóa như Đình Giang Cao, để chúng ta có thể hiểu rõ và đánh giá cao hơn về văn hóa độc đáo của dân tộc.
Comments